Thơ Long Vân

07.12.2024

Thơ Long Vân

Giấc mơ thu

Trong mơ, anh bắc cầu vồng

Thắp lên ngọn nến đèn lồng cùng em

Gió thu lay động trước rèm

Mây ngàn trải lối êm đềm gót hoa

 

Nhớ xưa, trăng xuống hiên nhà

Đêm vàng thơm ngát dáng ngà đường quê

Cung mây anh lạc lối về

Mưa thu níu bước sơn khê xa mờ

Nghê thường quyện với tiếng

Đào tiên mở hội bây giờ còn say

 

Trong mơ, đêm bỗng hóa ngày

Cầu vồng bảy sắc thay màu áo em

Cho nhau tóc rối gối mềm

Thương nhau đổ bên thềm chiều mưa

 

Trong mơ, như thể ngày xưa

Thềm hiên dáng liễu gió đưa qua mành

Thương từ tóc hãy còn xanh

Chữ tình còn thắm duyên anh với nàng

Thương như cuốn mưa ngàn

Giật mình tỉnh giấc trời sang đông rồi!...

 

Thảm hoa vàng

Ai treo trăng ngã ba sông

Ô hay! Trăng rụng trên đồng nhân gian

 

Ánh trăng thắm sưa vàng

Thảm hoa anh trải lót đàng em đi…

 

Em như ngọn gió xuân thì

Có thương hoa rụng khép mi nỗi sầu

Sông kia con nước về đâu?

Hoa trôi vạn dặm phai màu vàng sưa

 

Em chừ kẻ đón, người đưa

Thảm hoa anh trải vừa lòng em?

Gửi lòng hoa nở từng đêm

Vàng sưa nồng thắm ngọt mềm bờ môi

 

Thương nhau bổi hổi bồi hồi

Dù đời bạc trắng như vôi cũng đằm

Bóng trăng hao khuyết đêm nằm

Vàng trăng còn giữ trăm năm lời thề

 

Thương nhau từ cõi u mê

Ba sông chụm lại đổ về biển đông

Bóng sưa xanh mướt một dòng

Cho hoa thắm lại nỗi lòng đa mang…

 

Hoa sưa rơi rụng hai hàng

Thảm hoa trên nước lênh loang phận người

Hoa vàng sắc kém tươi

Vẫn thương khúc khích tiếng cười ngày mưa

 

Chèo thuyền đậu bến sông xưa

Nằm nghe trăng vỡ, chợt vừa qua đêm…

L.V

Bài viết khác cùng số

Đam mêTừ Liên hoan phim Châu Á Đà Nẵng - Nghĩ về một thành phố điện ảnhVăn học, Nghệ thuật Đà Nẵng - Thành tựu và triển vọngĐịnh hướng phát triển múa đương đại thành phố Đà NẵngNhiếp ảnh Đà Nẵng trong sự chuyển mình của công nghệ sốChuyển đổi số với văn hóa dân gian Đà NẵngSáng tác ca khúc - Thế mạnh của Hội Âm nhạc Đà NẵngAnh - Người Chiến sĩHấp dẫn Quảng ĐàRa Trường Sa nhớ Hoàng SaKý ức trường xưa trên đất BắcTruyền thuyết về một ngọn núiĐà Nẵng thức giấcLên Tà Lang nghe kể chuyện cây Tà VạtNhững mảnh trăng hao khuyếtBiển và ngườiNgười đọc sáchBóng ngả chân trờiThơ Nguyễn Văn TámThơ Trần Văn ThọThơ Nguyễn Hoàng ThọThơ Bùi Công MinhĐất nước tôi mang hình núiSáng đứng đầu sông cho gió bayThơ Nguyễn Minh HùngThơ Trác MộcThơ Đỗ Ngọc HanhThơ Vạn LộcThơ Huỳnh TrâmThơ Thy NguyênThơ Tăng Tấn TàiTình phù saThơ Lương Cẩm QuyênChiếc gối lá đinh lăngCó một Hà Nội của chúng mìnhThơ Trần Trình LãmTrò chuyện cùng hoa dạiThơ Trương Thị Bách MỵThơ Long VânThơ Nguyễn Đức DũngThơ Thanh Dương HồngNgười Đà Nẵng với thi pháp học hiện đạiTạp chí Non Nước - Cùng nhịp đập cuộc sống hôm nayTạo nguồn văn nghệ sĩ trẻ cho văn học nghệ thuật Đà NẵngMột số quan điểm cách mạng, tiến bộ của Nguyễn Đình Thi trên lĩnh sáng tác Văn học và Nghệ thuậtKiến trúc cũ trong đô thị hiện đại: Hạn chế hay cơ hộiMỹ thuật Đà Nẵng - Xu thế phát triển và hội nhậpThế giới nghệ thuật thơ Đinh Thị Như ThúyCon người mong manh trong Người ăn chayĐọc văn học là đọc văn hóaMưa phố cổ dâng nhớ thương*Trên lá sâu vẽ bùa - thái độ sống đầy trách nhiệmVề miền biên viễn cùng Trần Ngọc ĐứcĐiện ảnh - Nhịp cầu vàng phát triển Đà NẵngThiếu nữĐường ra chợSoi BóngChiều bên bến cảngTừ trái tim đến trái timTrong sươngBiển vẫn hát bài ca bất tửƯớc mơ Việt NamĐà Nẵng gợi thương gợi nhớLá rơi