Trǎm nǎm nhớ một chuyến đò - Thơ Thanh Tịnh
09.08.2012
Nhớ một tối giữa rừng Việt Bắc
Được xuống đò theo Bác sang ngang
Núi xe viền ánh trǎng vàng
Có đôi mắt sáng điểm màn trời sao.
Đó là Bác mà nào biết trước
Tưởng cụ già miền ngược sang sông
Dao rừng cài gọn bên hông
Gậy song cắp nách, túi vòng qua vai.
Gần cập bến, nước lay sóng dựng
Đò tròng trành tôi đứng nghiêng nghiêng
Cụ già dáng rất dịu hiền
Đưa tay tôi vịn, tôi vin vững dần.
Khi biết bác, Bác lần đi khuất
Phía mé rừng phảng phất mưa bay
Tần ngần nhìn vọng hàng cây
Âậm ran, da thịt hơi tay của Người.
Chuyện cũ đã hai mươi nǎm trước
Còn dạt dào sóng nước sông Lô
Trǎm nǎm nhớ một chuyến đò
Chênh vênh lại được Bác Hồ cầm tay.
Tháng 9 nǎm 1969
Có thể bạn quan tâm
Quyền con người trong Tuyên ngôn Độc lập của Chủ tịch Hồ Chí MinhTư tưởng “Nói thì phải làm” của Chủ tịch Hồ Chí MinhKỶ NIỆM 53 NĂM NGÀY MẤT CỦA CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH: Tư tưởng Hồ Chí Minh là kim chỉ nam trong sáng tác văn học, nghệ thuậtHọc Bác, làm theo BácThưa Bác – Thơ Hoàng Thanh ThụyCách thức tiếp thu tư tưởng nhân loại ở Hồ Chí Minh Phong cách ứng xử của Hồ Chí Minh với trí thứcĐẩy mạnh sáng tác các tác phẩm về Chủ tịch Hồ Chí MinhNghĩ về lời Bác dạy: “Giáo viên phải chú ý cả tài, cả đức”Học tập và noi theo phong cách tư duy Hồ Chí Minh