Nụ cười qua gương - Thơ Bùi Mỹ Hồng
06.12.2018
Nhìn vào ly rượu đầy màu nho
không chớp mắt
không cảm giác
không hối tiếc
biết mình đang khát một thứ ngoài tầm với
chiếc điện thoại trên tay tắt mở - tắt mở
không còn sức oán trách cuộc đời
Ngẫm lại phía sau ngày tháng cũ
thầm hỏi thiên nhiên tình ở phương mô!
nụ cười bơ vơ trong chiếc gương nhòe nước
mây gió chơ vơ làm sao níu bước người
áo len - khăn ấm chỉ làm khách qua đường lạc lõng trong mùa đông
Vị ngọt thành chất đắng từng đêm
giấc mơ thịt da ngủ quên không lời xin lỗi
hơi thở thì thào kiệt sức vì đổi thay
Đủ cả chén đũa
mà chẳng bao giờ say được
Trong ta vẫn còn chút ấu thơ.
B.M.H
Có thể bạn quan tâm
Cái còn cái mất – Thơ Nguyễn Hoàng SaGiữ gốc rễ cội nguồn cho làng quê Đà Nẵng - Bùi Văn TiếngVỡ một miền quên – Thơ Nguyễn Hoàng SaMùa thu lá đổ nước chìm – Thơ Bùi Mỹ HồngTrở về tĩnh lặng – Thơ Đinh Thị Như ThúyTâm sự ở quê – Thơ Hải ThanhMẹ và người lính - Lê Huy HạnhÁnh mắt - Lê Huy HạnhThời xưa gió thổi về - Thơ Nguyễn Nhã TiênChờ - Thơ Nguyễn Hoàng Sa